KHÔNG THỂ PHÂN RẼ
Rô-ma 8:35-39 “Ai sẽ phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương của Đấng Christ? Có phải hoạn nạn, khốn cùng, bắt bớ, đói khát, trần truồng, nguy hiểm, hay là gươm giáo chăng? Như có chép rằng: Vì cớ Ngài, chúng tôi bị giết cả ngày; Họ coi chúng tôi như chiên định đem đến hàng làm thịt. Trái lại, trong mọi sự đó, chúng ta nhờ Đấng yêu thương mình mà thắng hơn bội phần. Vì tôi chắc rằng bất kỳ sự chết, sự sống, các thiên sứ, các kẻ cầm quyền, việc bây giờ, việc hầu đến, quyền phép, bề cao, hay là bề sâu, hoặc một vật nào, chẳng có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương mà Đức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta.”
Ngày nay, tất cả chúng ta đều kinh nghiệm được những điều ngăn cách chúng ta với người khác, với những nơi khác nhau. Cho dù đó chỉ là sự cách ly khỏi nơi làm việc hay lớp học hay bạn bè và gia đình, nhưng ít ra thì đó cũng là một sự thử thách. Đối với một số người, việc cách ly với người thân đang mắc bệnh thật sự rất khó khăn. Tất cả chúng ta đều có thể hiểu được những cảnh tượng vô cùng cảm động của những cá nhân bị cách ly và chỉ có thể nhìn thấy người thân hay bạn bè của mình qua ô cửa sổ – chỉ vì để căn bệnh không bị lây lan hay người khác bị lây nhiễm.
Đối với các tín hữu, việc cách ly với người thân trong gia đình Cơ Đốc cũng là vấn đề khá thách thức. Việc nhân Danh Chúa Giê-xu nhóm hiệp nhau lại tạo nên một sức mạnh diệu kỳ (xem I Tê-sa-lô-ni-ca 5:10-11; Hê-bơ-rơ 10:24-25; Cô-lô-se 3:16). Trong bài Tín điều các sứ đồ, chúng ta nói về “Hội thánh phổ thông, sự cảm thông của Thánh đồ”, điều này đem lại cho chúng ta sự nâng đỡ về tâm linh và gây dựng mối thông công với nhau. Và có lẽ trong chính đời sống của mình, bạn cũng nhận ra rằng gần đây, việc tạm ngưng các buổi nhóm thờ phượng cách nào đó cũng đã ảnh hưởng đến đức tin của bạn như thế nào.
Thật tốt đẹp biết bao khi biết rằng không điều gì có thể ngăn trở Chúa Giê-xu và tình yêu của Ngài dành cho chúng ta. Cho dù trên con đường chúng ta đi có gặp điều gì chăng nữa – thử thách, bắt bớ hay một loại vi-rút lây lan trên toàn cầu – thì chúng ta cũng được bình an trong tình yêu của Chúa và lòng nhân từ đời đời dành cho những tạo vật của Ngài. Ngài bày tỏ điều đó một cách rõ ràng cho chúng ta bằng cách sai Con một Ngài đến thế gian để cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi. Chúa Giê-xu đến chính là để nối lại mối tương giao mà chúng ta đã bị ngăn cách với Đức Chúa Trời. Chúa Giê-xu đã đến thế gian trong hình hài con người vì một mục đích duy nhất là đem chúng ta trở lại với Đức Chúa Trời để chúng ta không bao giờ bị phân cách khỏi Ngài.
Thay vì kiên trì tìm cách đối phó với mối đe dọa dai dẳng của loại vi-rút này, thì chúng ta hãy nên nắm giữ điều quý giá mà Chúa đã ban cho chúng ta. Ngài đã hòa giải chúng ta với chính Ngài (xem II Cô-rinh-tô 5:18); Ngài đã ban cho chúng ta tất cả mọi điều cần thiết để sống một cuộc đời tin kính (xem II Phi-e-rơ 1:3); và Ngài hứa sẽ luôn ở với chúng ta (xem Hê-bơ-rơ 13:5). Đó là những điều Ngài đã làm cho chúng ta – những con cái yêu dấu của Ngài và cũng là những con người không thể bị phân rẽ khỏi Đức Chúa Trời, là Đấng hằng yêu thương họ.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Cha Thiên Thượng, xin nhắc nhở chúng con bởi Thánh Linh Ngài rằng chúng con hoàn toàn ở trong bàn tay tể trị của Ngài. Chúng con cầu nguyện trong Danh Chúa Giê-xu. A-men!
* Câu hỏi suy ngẫm:
1. Điều khó khăn nhất khi phải xa rời người thân hay bạn bè của bạn là gì?
2. Việc luôn ghi nhớ rằng không điều gì có thể phân rẽ chúng ta khỏi tình yêu của Đức Chúa Trời quan trọng như thế nào?
3. Làm thế nào để bạn giữ liên lạc với những người ở xa hoặc không thể tiếp cận được?
* Tác giả: Paul Schereiber
* Người dịch: Globalinks Team
—