QUẤY RẦY CHÚA
Ma-thi-ơ 14:22, 23b-31a “Kế đó, Ngài (Đức Chúa Giê-xu) liền hối môn đồ xuống thuyền, qua trước bờ bên kia, trong khi Ngài đang truyền cho dân chúng tan đi… Đến chiều tối, Ngài ở đó một mình. Bấy giờ, thuyền đã ra giữa biển rồi, vì gió ngược nên bị sóng vỗ. Song đến canh tư đêm ấy, Đức Chúa Giê-xu đi bộ trên mặt biển mà đến cùng môn đồ. Khi thấy Ngài đi bộ trên mặt biển, thì môn đồ bối rối mà nói rằng: Ấy là một con ma, rồi sợ hãi mà la lên. Nhưng Đức Chúa Giê-xu liền phán rằng: Các ngươi hãy yên lòng; ấy là ta đây, đừng sợ! Phi-e-rơ bèn thưa rằng: Lạy Chúa, nếu phải Chúa, xin khiến tôi đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa. Ngài phán rằng: Hãy lại đây! Phi-e-rơ ở trên thuyền bước xuống, đi bộ trên mặt nước mà đến cùng Đức Chúa Giê-xu. Song khi thấy gió thổi, thì Phi-e-rơ sợ hãi, hòng sụp xuống nước, bèn la lên rằng: Chúa ơi, xin cứu lấy tôi! Tức thì Đức Chúa Giê-xu giơ tay ra nắm lấy người…”
Hãy hình dung xem những môn đồ đó đã chịu sự căng thẳng như thế nào! Ban đầu, Chúa Giê-xu bảo họ qua bờ bên kia trước và để Ngài ở lại. Kế đó, họ đã trải qua giây phút đầy hoảng sợ trước gió to và biển động trên mặt hồ cho đến tận 3 giờ sáng. Mặc dù việc này không có gì thú vị, nhưng họ đã vượt qua và Chúa cho phép điều đó xảy ra.
Nhưng sau đó, họ lại lo sợ về sự sống của mình. Họ nhìn thấy Chúa Giê-xu đi bộ trên mặt nước đang đến gần. Đó là gì vậy? Có phải là một con ma không? Họ đã rất sợ hãi.
Nhưng ngay lập tức, Chúa Giê-xu liền khiến họ yên lòng. Ngài phán: “Ấy là Ta đây! Đừng sợ!” Chúa Giê-xu có thể ko quan tâm để họ tự xử lý cảm giác hoảng sợ của mình, nhưng nỗi sợ hãi này quá lớn. Vậy nên, Ngài đã can thiệp và giúp họ giải quyết.
Chúng ta nhận thấy điều tương tự xảy ra khi Phi-e-rơ xin Chúa Giê-xu khiến ông đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa. Chúa Giê-xu phớt lờ sự hoảng sợ của ông và để Phi-e-rơ tự giải quyết nó. Nhưng khi Phi-e-rơ bắt đầu chìm xuống và la lên, ngay lập tức Chúa Giê-xu nắm lấy ông. Phương cách này vượt quá điều mà Chúa Giê-xu nghĩ sẽ để Phi-e-rơ tự mình giải quyết.
Đây có phải là cách mà Chúa cũng đối đãi với chúng ta không? Thường Đức Chúa Trời để chúng ta tự xử lý nỗi lo sợ hay căng thẳng trong cuộc sống của mình bằng cách sử dụng các nguồn trợ giúp mà Ngài đã ban cho chúng ta qua sự cầu nguyện, bạn thân, ăn uống đủ chất dinh dưỡng và giấc ngủ, Lễ Tiệc Thánh, v.v. Nhưng có một số thời điểm khi chúng ta sắp ngã lòng thì Đức Chúa Trời biết rõ điều đó. Ngài giơ tay và trực tiếp vùa giúp chúng ta.
Tất nhiên, thời điểm khó khăn nhất là khi chúng ta cảm thấy mình gần như suy sụp mà vẫn chưa nhận được sự giúp đỡ của Chúa. Rồi chúng ta tự hỏi “Tại sao Đức Chúa Trời không giúp chúng ta? Ngài không quan tâm đến sao?” Vào những lúc như vậy, chúng ta có thể hành động như các môn đồ – la lên, cầu khẩn và nài xin sự cứu giúp Ngài và vẫn tiếp tục đến khi Chúa đáp lời.
Điều này khá táo bạo. Nhưng chúng ta có thể áp dụng bởi vì Chúa Giê-xu đã hy sinh mạng sống Ngài để chúng ta được trở nên con cái Đức Chúa Trời. Và Đức Chúa Cha cũng muốn chúng ta quấy rầy Ngài. Đó là những gì con trẻ vẫn thường làm khi chúng hoàn toàn tin tưởng vào cha mẹ mình. Và chúng ta biết chắc rằng Chúa là Đấng hoàn toàn thành tín và nhân từ. Vì vậy, chúng ta có thể tin cậy cầu khẩn với Ngài, bằng tất cả niềm hy vọng và cậy trông nơi Ngài.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa biết những khủng hoảng và căng thẳng trong cuộc đời con. Xin Ngài giúp đỡ con! A-men!
* Câu hỏi suy ngẫm:
1. Có khi nào bạn đã trải qua khủng hoảng và Đức Chúa Trời đã giúp bạn vượt qua?
2. Hiện tại, điều gì khiến bạn lo lắng nhất?
3. Khi bạn lo lắng, làm thế nào bạn nhớ phải luôn tin cậy nơi Chúa?
* Tác giả: TS. Kari Vo
* Người dịch: Globalinks Team
—