LUÔN CHÚ TÂM
I Cô-rinh-tô 9:16 “Ví bằng tôi rao truyền Tin lành, tôi chẳng có cớ gì khoe mình, vì có lẽ cần buộc tôi; còn không rao truyền Tin lành, thì khốn khó cho tôi thay!”
Lời nói của sứ đồ Phao-lô trong câu Kinh Thánh này nghe có vẻ hơi bất mãn. Ông (và Ba-na-ba) đang làm công việc của Chúa – phục vụ những người khác, giảng dạy về Chúa Giê-xu, hết lòng làm việc giữa những người Cô-rinh-tô để không trở thành lý do khiến nhiều người vấp phạm – hay lầm bầm. Tuy nhiên, họ vẫn gặp phải những sự chống đối từ những người anh em mà họ đang giúp đỡ và vì thế họ phải tự lo liệu mọi nhu cầu của mình – ngay cả khi họ đang phục vụ người khác.
Phục vụ dưới ánh nhìn chỉ trích của người khác, nhưng Phao-lô vẫn luôn chú tâm vào chức vụ của mình trước những người đang thắc mắc về thánh chức của ông: “Ấy là lẽ binh vực của tôi đối với kẻ kiện cáo mình. Chúng tôi há không có phép ăn uống sao? Há không có phép dắt một người chị em làm vợ đi khắp nơi với chúng tôi như các sứ đồ khác cùng các anh em Chúa và Sê-pha đã làm, hay sao? Hay là chỉ một tôi với Ba-na-ba không có phép được khỏi làm việc? Vậy thì có ai ăn lương nhà mà đi đánh giặc? Có ai trồng vườn nho mà không ăn trái? Hay là có ai chăn bầy vật mà không dùng sữa nó để nuôi mình… Nếu chúng tôi đã gieo của thiêng liêng cho anh em, mà muốn thâu lại của vật chất của anh em, thì nào có phải một việc quá lẽ đâu?” (I Cô-rinh-tô 9:3-7, 11)
Phao-lô biết rõ “các quyền” của mình với tư cách là một người hầu việc Đấng Christ – làm thế nào mà những người hầu việc Chúa như vậy có thể có đủ phương tiện sinh sống cũng như chốn ở cho mình. “Phần tôi thì chẳng từng dùng quyền ấy chút nào, và viết thơ nầy chẳng phải để đòi quyền ấy lại; vì tôi đành thà chết còn hơn là chịu ai cất lấy cớ khoe mình nầy đi.” (I Cô-rinh-tô 9:15)
Phao-lô biết chắc rằng chính việc ông chia sẻ về Chúa Giê-xu cho nhiều người khác đã là phần thưởng xứng đáng – bất kể Phúc Âm đã được tiếp nhận như thế nào. Nhưng hãy nhớ rằng, Phao-lô xuất thân từ một hệ thống tư tưởng tôn giáo mà việc nói về Chúa Giê-xu cho người khác là điều kỳ quặc nhất, phi lý nhất mà từ trước đến giờ ông chưa bao giờ nghĩ rằng chính mình sẽ làm việc này.
Nhưng Đức Chúa Trời đã thu phục tấm lòng của ông và đây chính là những điều mà ông đã làm: chia sẻ tình yêu của Chúa Giê-xu, nói cho người khác biết chính Cha Thiên Thượng đã làm trọn tất cả những lời Ngài phán hứa về sự giáng sinh, sự chết và sự phục sinh khải hoàn của Con Một Ngài, là Đấng Messiah như thế nào. Phao-lô biết rằng bất cứ sự chống đối nào của những người mà ông phục vụ (được chép trong Cô-rinh-tô hoặc một số sách khác) thực sự chỉ là một vấn đề nhỏ nhặt so với những điều mà Đức Chúa Trời đã làm để cứu toàn thể nhân loại. Về sau, Phao-lô được bắt phục để rao giảng Phúc âm. Đó là trách nhiệm thiết yếu của ông. Và để thực hiện được, ông đã chịu đựng đủ mọi khó khăn, gian khổ trên suốt hành trình truyền giáo.
Sứ mạng duy nhất của Phao-lô chính là chia sẻ về lòng thương xót của Đức Chúa Trời cho người khác. “Tôi đã trở nên mọi cách cho mọi người, để cứu chuộc được một vài người không cứ cách nào. Mọi điều tôi làm, thì làm vì cớ Tin lành, hầu cho tôi cũng có phần trong đó” (I Cô-rinh-tô 9:22b-23)
* Lời Cầu Nguyện: Lạy Cha Thiên Thượng, xin giúp chúng con có thể chia sẻ về Con Một Ngài cho những người khác, chúng con cảm tạ ơn Cha vì được dự phần trong công tác này. Trong danh Chúa Giê-xu. A-men.
* Câu hỏi suy gẫm:
1. Theo bạn, Phao-lô có cảm thấy “tự hào” khi chia sẻ Phúc Âm cho người khác không?
3. Làm thế nào chúng ta có thể vui mừng và tận hiến trong công tác hầu việc Chúa mà không cảm thấy bị lợi dụng hoặc không được ghi nhận?
* Tác giả: Paul Schreiber
* Người dịch: Globalinks Team
—
—
Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về tình yêu cứu chuộc của Chúa Giê-xu hoặc cần được tư vấn về niềm tin, đừng ngần ngại tìm đến nhà thờ Tin Lành gần nhất.
Hoặc liên hệ với chúng tôi ngay hôm nay bằng cách để lại bình luận trực tiếp trên bài viết, nhắn tin trên Zalo qua số điện thoại: 0983 11 74 11
Chúng tôi rất vui khi được chia sẻ niềm tin với bạn.