QUÝ TRỌNG NGƯỜI KHÁC
Kinh Thánh nền tảng: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó. Giê-hô-va Đức Chúa Trời lấy đất nắn nên các loài thú đồng, các loài chim trời, rồi dẫn đến trước mặt A-đam đặng thử xem người đặt tên chúng nó làm sao, hầu cho tên nào A-đam đặt cho mỗi vật sống, đều thành tên riêng cho nó. A-đam đặt tên các loài súc vật, các loài chim trời cùng các loài thú đồng; nhưng về phần A-đam, thì chẳng tìm được một ai giúp đỡ giống như mình hết. Giê-hô-va Đức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê, bèn lấy một xương sườn, rồi lấp thịt thế vào. Giê-hô-va Đức Chúa Trời dùng xương sườn đã lấy nơi A-đam làm nên một người nữ, đưa đến cùng A-đam. A-đam nói rằng: Người nầy là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi mà ra. Người nầy sẽ được gọi là người nữ, vì nó do nơi người nam mà có. Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ nên một thịt. Vả, A-đam và vợ, cả hai đều trần truồng, mà chẳng hổ thẹn.” (Sáng-thế ký 2:18-25)
Tôi thấy thật kỳ lạ khi Đức Chúa Trời hoãn việc làm nên Ê-va mãi cho đến khi A-đam đã đặt tên xong cho các loài sinh vật. Theo tôi, dường như Đức Chúa Trời vốn đã biết A-đam cần một người khác ở bên cạnh mình nhưng còn A-đam lại không nhận ra điều này! Chính vì thế, Ngài đã giao cho ông một công tác để giúp ông nhận ra mình đang thiếu điều gì. Các loài lông thú, lông chim hay có vảy; các loài bốn chân, không chân hay sáu chân; các loài có cánh, chân chèo hay móng vuốt – tất cả các loài đều rất kỳ diệu, đều tuyệt vời cả nhưng dường như vẫn chưa đủ. Không một ai giống như ông cả, không ai phù hợp cả, không ai trong số chúng là gia đình cả.
Chỉ khi đó, Đức Chúa Trời mới làm cho ông ngủ mê rồi tạo nên Ê-va.
Vì vậy, A-đam rất quý trọng người nữ này! Bấy giờ, ông biết điều mình đang thiếu là gì. Ông nói: “Người này là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi mà ra”. Rồi ông cảm thấy vô cùng hạnh phúc
Con người cần có nhau. Chúng ta cần có gia đình, bạn bè, hàng xóm, những người lướt qua chúng ta trên đường phố. Ngay cả những kiểu người sống hướng nội cực độ cũng không thể hoàn toàn sống thiếu người khác. Cơn đại dịch cùng với lệnh phong toả hay giãn cách xã hội khiến chúng ta càng nhận ra điều này rõ ràng hơn.
Vì vậy, Đức Chúa Trời đã sáng tạo loài người, không phải là một tạo vật đơn lẻ mà là một gia đình; dần dần, hàng triệu, hàng tỷ người được kết nối với nhau theo nhiều cách khác nhau. Về sau, chính Đức Chúa Trời cũng trở thành một phần của nhân loại này, Ngài được sinh ra trong hình hài của một con người bằng xương bằng thịt như chúng ta; để làm cho chúng ta trở thành những người thân và họ hàng của Ngài. Là người thân của chúng ta, Ngài đã chịu đau đớn, chịu chết và sống lại vì cớ chúng ta bởi vì Ngài quá yêu thương chúng ta. Qua công tác của Đức Thánh Linh hành động trong tấm lòng của chúng ta, Ngài sẽ khiến chúng ta được hiệp nhất với Ngài đời đời, không bao giờ lạc mất, cũng không bao giờ phải cô đơn nữa.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, cảm ơn Ngài vì đã trở thành một phần trong gia đình của chúng con, và khiến chúng con là một phần trong gia đình của Ngài. A-men.
* Câu hỏi suy gẫm:
1. Bạn thích ở với nhiều người hay chỉ một vài người khác? Tại sao?
2. Cơn đại dịch đã khiến cho liên lạc giữa nhiều người bị gián đoạn nghiêm trọng. Bạn đã gặp phải khó khăn cụ thể nào?
* Tác giả: TS. Kari Vo
* Người dịch: Globalinks Team
—
—
Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về tình yêu cứu chuộc của Chúa Giê-xu hoặc cần được tư vấn về niềm tin, đừng ngần ngại tìm đến nhà thờ Tin Lành gần nhất.
Hoặc liên hệ với chúng tôi ngay hôm nay bằng cách để lại bình luận trực tiếp trên bài viết, nhắn tin trên Zalo qua số điện thoại: 0983117411