ÁCH DỄ CHỊU
“Lúc đó, Đức Chúa Giê-xu nói rằng: Hỡi Cha! Là Chúa của trời đất, tôi khen ngợi Cha, vì Cha đã giấu những điều nầy với kẻ khôn ngoan, người sáng dạ, mà tỏ ra cho những con trẻ hay. Thưa Cha, phải, thật như vậy, vì Cha đã thấy điều đó là tốt lành. Mọi việc Cha ta đã giao cho ta; ngoài Cha không có ai biết Con; ngoài Con và người nào mà Con muốn tỏ ra cùng, thì cũng không ai biết Cha. Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ. Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; nên hãy gánh lấy ách của ta, và học theo ta; thì linh hồn các ngươi sẽ được yên nghỉ. Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ nhàng.” (Ma-thi-ơ 11:25-30)
Làm thế nào Chúa Giê-xu có thể phớt lờ để tiếp tục mọi việc! Mặc dù Ngài có những môn đồ tận hiến, trung tín với từng lời dạy dỗ của Ngài, nhưng Ngài cũng không ngừng gặp gỡ những con người mù lòa tâm linh, hay tệ hơn là những người công khai chống nghịch Ngài và sứ điệp của Ngài.
Chẳng hạn, trước khi phán những lời trên, Ngài bảo đám đông đi theo Ngài rằng họ giống như những con người u mê, không biết phải suy nghĩ gì về những điều trước mắt họ. Họ không biết gì về Giăng Báp-tít và gán cho ông bị quỷ ám; họ cũng không nhận ra Chúa Giê-xu và gọi Ngài là người ham ăn mê uống (xem Ma-thi-ơ 11:16-19). Và tại những thành mà Ngài đã làm rất nhiều phép lạ như Cô-ra-xin, Bết-sai-đa và đặc biệt là Ca-bê-na-um – Ngài đã quở trách họ về sự thờ ơ cứng lòng: “Vậy nên ta rao bảo rằng, đến ngày phán xét, xứ Sô-đôm sẽ chịu đoán phạt nhẹ hơn mầy.” (Ma-thi-ơ 11:24)
Và rồi … đến một khoảng lặng xuất phát từ những lời khiển trách nặng nề của Ngài: “Chúa của trời đất, tôi khen ngợi Cha, vì Cha đã giấu những điều nầy với kẻ khôn ngoan, người sáng dạ, mà tỏ ra cho những con trẻ hay. Thưa Cha, phải, thật như vậy, vì Cha đã thấy điều đó là tốt lành.” Một lần nữa, Chúa Giê-xu đề cập thẳng vào vấn đề. Ngài không quan tâm đến tất cả những gì chúng ta dâng cho Ngài; thay vào đó, Ngài mong đợi sự đầu phục của chúng ta. Thay vì đến với Chúa để được giải đáp, chúng ta nên đến với Ngài tay không. Chúng ta cầu xin mọi điều mà Ngài ban cho – giống như một kẻ hành khất – hay một đứa trẻ.
Nhưng việc này thật khó làm sao! Giống như những người Do Thái và người Pha-ri-si “khôn ngoan và hiểu biết”, chúng ta cũng có thể luôn đánh giá quá cao bản thân bởi những thành quả của mình – như thể chúng ta đang sở hữu điều gì đó thật hữu ích mà nếu không có nó thì Chúa không thể thực hiện được. Chúng ta quên rằng chúng ta không có gì để dâng cho Ngài – thậm chí những điều tốt nhất của chúng ta vẫn là quá nhỏ bé và vô giá trị trước mặt Ngài. “Chúng tôi hết thảy đã trở nên như vật ô uế, mọi việc công bình của chúng tôi như áo nhớp; chúng tôi thảy đều héo như lá, và tội ác chúng tôi như gió đùa mình đi.” (Ê-sai 64:6)
Nhưng ngay cả trong khi chúng ta thất bại, Đức Chúa Trời vẫn luôn hành động trên chúng ta. Ngài yêu thương chúng ta và biến đổi chúng ta trở nên mới (xem II Cô-rinh-tô 5:17). Mong ước rằng tất cả chúng ta vẫn luôn là những con cái nhỏ mọn trước Cha Thiên Thượng của chúng ta, hằng tin cậy nơi Con Một Ngài, Đấng Cứu Rỗi, Đấng đã đắc thắng sự chết trên thập tự giá và đã sống lại để bảo đảm sự sống cho cho chúng ta, những con cái yêu dấu của Ngài.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Cha Thiên Thượng, xin dạy chúng con lắng nghe những lời dạy dỗ của Chúa Giê-xu và bước đi gần bên Ngài. Con cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu. A-men!
* Câu hỏi suy ngẫm:
1. Bạn đã bao giờ hành động giống như cách một người Do Thái hay người Pha-ri-si đã làm với Đức Chúa Trời không?
2. Bạn học được điều gì từ Chúa Giê-xu và mang lấy ách của Ngài có ý nghĩa gì đối với bạn?
3. Có lúc nào mà tâm trí bạn (cái tôi, khả năng) cản trở đức tin của bạn không? Bạn đã làm điều gì đặc biệt để giữ vững đức tin đơn sơ và chân thành như con trẻ nơi Chúa?
* Tác giả: Paul Schreiber
* Người dịch: Globalinks Team
—