BÌNH AN TRONG TAY CHA
“Tôi sẽ đi đâu xa Thần Chúa?
Tôi sẽ trốn đâu khỏi mặt Chúa?
Nếu tôi lên trời, Chúa ở tại đó,
Ví tôi nằm dưới Âm phủ, kìa, Chúa cũng có ở đó.
Nhược bằng tôi lấy cánh hừng đông,
Bay qua ở tại cuối cùng biển,
Tại đó tay Chúa cũng sẽ dẫn dắt tôi,
Tay hữu Chúa sẽ nắm giữ tôi.”
(Thi-thiên 139:7-10)
Tại sao chúng ta muốn chạy trốn khỏi Thần Chúa? Tại sao chúng ta lại lẫn tránh sự hiện diện của Đức Chúa Trời? Tuy nhiên, chúng ta có thể nghĩ rằng mình có lý do để trốn chạy. A-đam và Ê-va đã cố gắng chạy trốn khỏi Đức Chúa Trời, với ý định che giấu tội lỗi và sự xấu hổ trước Đấng Tạo Hóa của họ. Giống như những bậc tổ tiên đầu tiên của mình, chúng ta có thể cảm thấy tội lỗi và xấu hổ về những suy nghĩ và hành động nổi loạn của chính mình. Mặc dù chúng ta cũng có thể cố gắng che giấu, cảm thấy không xứng đáng trong sự hiện diện của Chúa, chúng ta có thể chắc chắn rằng Ngài tha thiết chờ đợi để tha thứ cho mọi tội nhân ăn năn.
Tuy nhiên, trước giả Đa-vít không thực sự cố gắng thoát khỏi sự phán xét. Ông ta đã thú nhận rằng Chúa biết ông từ trong ra ngoài, và chắc chắn biết rõ ông đang ở đâu: “Chúa bao phủ tôi phía sau và phía trước, đặt tay Chúa trên mình tôi…”(Thi-thiên 139:5). Đa-vít không thể thoát khỏi nếu ông cố gắng, và ông biết điều đó. Nhưng câu hỏi của Ngài, “Tôi sẽ đi đâu?” không phải là một nỗ lực để chạy. Đó là một tuyên bố về sự đảm bảo và tin tưởng mà chúng ta cũng phải thú nhận. Không có nơi nào chúng ta có thể đến mà không có sự hiện diện của Chúa. Nếu chúng ta lên trời, dĩ nhiên là Chúa ở đó. Bất cứ nơi nào chúng ta có thể đến trên trái đất, phía bắc, phía nam, phía đông hay phía tây, bàn tay quyền năng của Đức Chúa Trời vẫn luôn nắm giữ chúng ta.
Ngay cả khi chúng ta chết đi, Chúa vẫn hiện diện với chúng ta. Ngài ở đó bởi vì Chúa Cứu Thế Jesus đã ở đó trước chúng ta rồi. Chúa Jesus đã gánh lấy những tội lỗi xấu xa của chúng ta, cắt đứt mối tương giao của chúng ta khỏi Đức Chúa Trời cho đến muôn đời, mọi tội lỗi khiến chúng ta muốn trốn chạy. Vào cái đêm mà Ngài bị phản bội, Chúa Jesus có thể đã hát những lời của một bài Thi-thiên khác, những lời bày tỏ sự hoang vắng của Ngài khi giờ chết của Ngài đến gần: “Dây sự chết vương vấn tôi, Sự đau đớn Âm phủ áp hãm tôi, Tôi gặp sự gian truân và sự sầu khổ.”(Thi thiên 116: 3) “Khi đã hát thơ thánh rồi, Chúa và môn đồ đi ra đặng lên núi Ô-li-ve.” (Mác 14:26). Vì chúng ta, Con Đức Chúa Trời đã phải chịu hình phạt – chết trên cây Thập tự vì tội lỗi của mình.
Nhưng nơi của kẻ chết không thể giam giữ Đấng Cứu Thế quyền năng của chúng ta, và vào buổi sáng Phục Sinh đầu tiên, Chúa Jesus đã sống lại trong chiến thắng trước sự chết và mồ mả. Ngài về trời để trị vì làm Vua trên muôn vua, mọi nơi trên trời và dưới đất. Ngài là Người Chăn Hiền Lành đã hy sinh mạng sống của Ngài cho các chiên mình, là Đấng Chăn chiên phán hứa rằng: “Chiên ta nghe tiếng ta, ta quen nó, và nó theo ta. Ta ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất bao giờ, và chẳng ai cướp nó khỏi tay ta.” (Giăng 10:27-28) Bất cứ nơi nào chúng ta đi, Chúa Jesus ở đó, nắm giữ chúng ta trong cánh tay quyền năng, nhân từ của Ngài.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Đức Chúa Trời Toàn Năng và là Cứu Chúa của con, dù con đi bất cứ đâu, hãy giữ con bình an trong bàn tay mạnh mẽ của Ngài. Amen!
* Câu hỏi suy gẫm:
1. Theo bạn, chúng ta có thể chạy trốn và tránh xa khỏi Chúa không?
2. Mặc dù chúng ta có thể cố gắng chạy trốn khỏi Chúa, nhưng chúng ta rất vui khi Ngài vẫn luôn ở đó để chăm sóc chúng ta. Đã bao giờ bạn cố gắng chạy khỏi Ngài chưa? Tại sao?
3. Chúa muốn chúng ta ở gần Ngài. Làm thế nào để bạn làm điều đó trong cuộc sống hàng ngày của mình?
* Tác giả: TS. Carol Geisler
* Người dịch: Globalinks Team
—
—
Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về tình yêu cứu chuộc của Chúa Giê-xu hoặc cần được tư vấn về niềm tin, đừng ngần ngại tìm đến nhà thờ Tin Lành gần nhất.
Hoặc liên hệ với chúng tôi ngay hôm nay bằng cách để lại bình luận trực tiếp trên bài viết, nhắn tin trên Zalo qua số điện thoại: 0983 11 74 11
Chúng tôi rất vui khi được chia sẻ niềm tin với bạn.