ĐIỀU THẬT SỰ QUAN TRỌNG
“Bấy giờ các người Pha-ri-si và mấy thầy thông giáo từ thành Giê-ru-sa-lem đến, nhóm lại cùng Đức Chúa Giê-xu, thấy một vài môn đồ Ngài dùng tay chưa tinh sạch mà ăn, nghĩa là không rửa tay. Vả, người Pha-ri-si và người Giu-đa thường giữ lời truyền khẩu của người xưa, nếu không rửa tay cẩn thận thì không ăn; khi họ ở chợ về, nếu không rửa cũng không ăn. Họ lại còn theo lời truyền khẩu mà giữ nhiều sự khác nữa, như rửa chén và bình bằng đất hoặc bằng đồng. Vậy, các người Pha-ri-si và các thầy thông giáo hỏi Ngài rằng: Sao môn đồ thầy không giữ lời truyền khẩu của người xưa, dùng tay chưa tinh sạch mà ăn như vậy? Ngài đáp rằng: Hỡi kẻ giả hình, Ê-sai đã nói tiên tri về việc các ngươi phải lắm, như có chép rằng: Dân nầy lấy môi miếng tôn kính ta, Nhưng lòng chúng nó cách xa ta lắm. Sự chúng nó thờ lạy ta là vô ích, Vì chúng nó dạy theo những điều răn mà chỉ bởi người ta đặt ra.(a) Các ngươi bỏ điều răn của Đức Chúa Trời, mà giữ lời truyền khẩu của loài người! Ngài cũng phán cùng họ rằng: Các ngươi bỏ hẳn điều răn của Đức Chúa Trời, đặng giữ theo lời truyền khẩu của mình. Vì Môi-se có nói: Hãy tôn kính cha mẹ ngươi; lại nói: Ai rủa sả cha mẹ, thì phải bị giết. Nhưng các ngươi nói rằng: Nếu ai nói với cha hay mẹ mình rằng: Mọi điều tôi sẽ giúp cha mẹ được, thì đã là co-ban (nghĩa là sự dâng cho Đức Chúa Trời), vậy người ấy không được phép giúp cha mẹ mình sự gì nữa; dường ấy, các ngươi lấy lời truyền khẩu mình lập ra mà bỏ mất lời Đức Chúa Trời. Các ngươi còn làm nhiều việc khác nữa giống như vậy.” (Mác 7:1-13)
Chúa Giê-Xu có vẻ khá giận dữ khi Ngài phản ứng trước những người Pha-ri-si. Có vẻ như sự gièm pha của họ đã khiến Ngài nổi giận. Tại sao vậy?
Nếu xem lại chương trước đó thì bạn biết được Chúa Giê-xu đã sai các môn đồ ra đi dạy dỗ, rao giảng, chữa bệnh, và họ vừa trở về sau chuyến đi của mình. Chúa Giê-xu muốn dẫn họ đến nơi có thể nghỉ ngơi một lúc, nhưng kế hoạch đó đã bị phá hỏng khi một đám đông tìm thấy họ vì dân chúng cần được giảng dạy và các phép lạ. Sau đó, không ai ngủ được cả bởi vì các môn đồ phải chèo thuyền vượt biển trong đêm và Chúa Giê-xu cũng đi bộ qua đó. Ngay khi Ngài và các môn đồ đến nơi, một đoàn dân khác nhóm họp tại đó.
Vào lúc này, những người Pha-ri-si nổi lên chất vấn việc các môn đồ của Chúa Giê-xu không chịu rửa tay. Và tự hỏi liệu Chúa Giê-xu có bênh vực các môn đồ không! Dù cảm thấy mệt mỏi và kiệt sức nhưng họ đang thực hiện việc chữa bệnh, giảng dạy và rao giảng Tin mừng về sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời; còn việc rửa tay không hề nằm trong danh sách những việc cần làm của họ. Vì, còn có những việc khác quan trọng hơn.
Nhưng một lần nữa, Chúa Giê-xu nhân cơ hội này để giúp những người Pha-ri-si nhận ra điều gì mới thực sự quan trọng. Đó không phải là các truyền thống của con người. Nhưng đó chính là làm theo Lời Đức Chúa Trời. Đó chính là bày tỏ tình yêu thương đối với những người mà Đức Chúa Trời uỷ thác cho chúng ta. Đó cũng là bước đi trong sự tin cậy và yêu thương chính Đức Chúa Trời, Đấng luôn yêu thương chúng ta đến nỗi đã ban Chúa Giê-xu đến thể gian để hy sinh mạng sống của Ngài trên thập tự giá giải cứu chúng ta. Đức Chúa Trời là quan trọng hơn hết.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Kính lạy Đức Chúa Trời, nguyện xin Ngài gìn giữ tấm lòng con luôn chú tâm vào Đấng quan trọng hơn hết – đó chính là Chúa của chúng con. A-men.
* Câu hỏi suy gẫm:
1. Hãy nhớ lại cuộc tranh luận ngớ ngẩn nhất mà bạn từng trải qua. Đó là về vấn đề gì?
2. Bạn nhận thấy việc tập trung vào những điều thực sự quan trọng khó hay dễ?
3. Đức Chúa Trời đã bày tỏ cho bạn biết rằng bạn thật quan trọng đối với Ngài như thế nào?
* Tác giả: TS. Kari Vo
* Người dịch: Globalinks Team
—
—
Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về tình yêu cứu chuộc của Chúa Giê-xu hoặc cần được tư vấn về niềm tin, đừng ngần ngại tìm đến nhà thờ Tin Lành gần nhất.
Hoặc liên hệ với chúng tôi ngay hôm nay bằng cách để lại bình luận trực tiếp trên bài viết, nhắn tin trên Zalo qua số điện thoại: 0983117411