ĐỨC CHÚA TRỜI-ĐẤNG KHÔNG HỀ QUÊN BẠN
* Thi Thiên 115:11-13 “Hỡi các người kính sợ Đức Giê-hô-va, hãy nhờ cậy nơi Giê-hô-va: Ngài là sự tiếp trợ và cái khiên của họ. Đức Giê-hô-va đã nhớ đến chúng tôi: Ngài sẽ ban phước, Ban phước cho nhà Y-sơ-ra-ên, Cũng sẽ ban phước cho nhà A-rôn. Ngài sẽ ban phước cho những kẻ kính sợ Đức Giê-hô-va, Hoặc nhỏ hay lớn đều cũng vậy.”
Có lẽ không ai muốn mình bị phớt lờ hay bị quên lãng.
Tôi còn nhớ một vị Mục sư đã kể cho tôi nghe về một chuyến dã ngoại của Hội Thánh mà các tín hữu của ông tài trợ. Thật không may, một trong những tín đồ lâu năm của Hội thánh không có mặt lúc lên kế hoạch nên cô đã không nhận được thông báo chính thức nào về chuyến đi này.
Vào đêm trước chuyến dã ngoại, vị Mục sư đã nhận ra sự thiếu sót này và ngay lập tức đã gọi điện giải thích với cô. Nhưng mọi nỗ lực của Mục sư không hề được chấp thuận.
Phớt lờ lời xin lỗi từ phía Mục sư, cô tiếp đón ông cách lạnh lùng và nói: “Đừng nói rằng ông đang xin lỗi tôi, thưa Mục sư. Điều đó chẳng ích lợi gì đâu. Tôi đã cầu nguyện cho trời mưa.”
Khi nghe câu chuyện này, tôi cảm thấy tiếc cho vị Mục sư và, thực sự, tôi cảm thấy đáng buồn hơn cho người phụ nữ này. Tuy nhiên, tất cả điều này đều minh chứng cho việc không một ai muốn bị gạch tên; bị lãng quên hay bị phớt lờ. Và phước hạnh thay, không một ai trong chúng ta phải lo lắng về việc liệu Đức Chúa Trời có quên chúng ta hay không.
Đó là những lời mà Thi Thiên 115 ký thuật: “Đức Giê-hô-va đã nhớ đến chúng tôi: Ngài sẽ ban phước”. Tôi có đề cập đến lẽ thật sẽ được tìm thấy trong Thi thiên 115 này không? Đó chính là lòng nhân từ, toàn bộ Kinh Thánh đều bày tỏ rằng Đức Chúa Trời ghi nhớ mọi tội nhân! Đức Chúa Trời nhớ đến sự bất tuân và hình phạt dành cho A-đam và Ê-va nhưng Ngài cũng hứa ban cho họ một Đấng Cứu Rỗi. Chúa cũng nhớ đến Áp-ra-ham và phán hứa rằng ông sẽ trở thành tổ phụ của một dân tộc. Ngài cũng nhớ đến con dân Y-sơ-ra-ên khi họ sống trong cảnh nô lệ ở Ai Cập, và Ngài cũng nhớ đến một người chăn chiên trên núi Si-nai rồi kêu gọi Môi-se dẫn dắt dân Ngài khỏi ách nô lệ.
Trong khi Chúa Giê-xu thi hành mục vụ trên đất này, Ngài cũng nhớ đến rất nhiều người.
Đọc qua các sách Phúc âm, bạn sẽ nhận thấy Đấng Cứu Rỗi luôn nhớ đến con người như thế nào, đặc biệt là những người bị lãng quên hoặc những người bị khước từ. Chúa Giê-xu nhớ đến những người phung và những con người hư mất; Ngài cũng nhớ đến những người thu thuế và những kẻ chăn chiên; Ngài cũng nhớ đến một góa phụ có đứa con trai duy nhất đã chết, và Ngài cũng nhớ đến người đàn bà Sa-ma-ri một mình đến giếng nước trong làng. Từ trên thập tự giá, trải qua nỗi đau đớn tột cùng, Ngài cũng nhớ đến tên cướp, đến người mẹ phần xác đã hạ sinh Ngài, và những người đã đem Ngài đến đó.
Đứng trước thập tự giá của Chúa Giê-xu, nguyện xin bạn sẽ ghi nhớ hai điều này: thứ nhất, hãy nhớ lại Con Một Đức Chúa Trời – Đấng toàn tri không hề quên mọi tội lỗi bạn đã từng phạm. Thứ hai, hãy nhớ rằng không phải bởi những chiếc đinh sắt – mà chính bởi tình yêu của Chúa Giê-xu – đã treo Ngài trên thập tự giá đó.
Chúa Giê-xu đã chịu treo trên thập hình để trả giá cho tội lỗi của chúng ta. Ngày nay, chính bởi điều này, ơn tha thứ và sự cứu rỗi được ban cho toàn thể nhân loại. Thật, Ngài không hề quên bạn.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Cha Thiên Thượng, tạ ơn Ngài đã luôn nhớ đến con. Con cầu nguyện trong Danh Chúa Giê-xu. A-men!
* Câu hỏi suy ngẫm:
1. Bạn có làm điều gì để có thể ghi nhớ những ngày đặc biệt của mỗi người không?
2. Đức Chúa Trời đã nhớ đến chúng ta qua Đức Chúa Giê-xu như thế nào?
3. Nhìn chung, có phải chúng ta sẽ cảm thấy ngạc nhiên khi người khác ghi nhớ điều gì về mình không?
* Tác giả: MS. TS. Ken Klaus
* Người dịch: Globalinks Team
—