LỰA CHỌN CHỦ
“Chớ nộp chi thể mình cho tội lỗi, như là đồ dùng gian ác, nhưng hãy phó chính mình anh em cho Đức Chúa Trời, dường như đã chết mà nay trở nên sống, và dâng chi thể mình cho Đức Chúa Trời như là đồ dùng về sự công bình. Vì tội lỗi không cai trị trên anh em đâu; bởi anh em chẳng thuộc dưới luật pháp, mà thuộc dưới ân điển. Vậy, anh em từng đặt chi thể mình làm tôi sự ô uế gian ác đặng phạm tội ác thể nào, thì bây giờ, hãy đặt chi thể mình làm tôi sự công bình đặng làm nên thánh cũng thể ấy. Vả, khi anh em còn làm tôi mọi tội lỗi, thì đối với sự công bình anh em được tự do. Thế thì anh em đã được kết quả gì? Ấy là quả mà anh em hiện nay đương hổ thẹn; vì sự cuối cùng của những điều đó tức là sự chết. Nhưng bây giờ đã được buông tha khỏi tội lỗi và trở nên tôi mọi của Đức Chúa Trời rồi, thì anh em được lấy sự nên thánh làm kết quả, và sự sống đời đời làm cuối cùng.” (Rô-ma 6:13-14, 19b-22)
Từ nhỏ, tôi đã là một fan hâm mộ của bộ phim Star Trek, đặc biệt là loạt phim nguyên bản và phiên bản điện ảnh. Có một nhân vật đặc biệt luôn khiến tôi cảm thấy tò mò đó là vị phó thuyền trưởng Spock. Anh cực kỳ logic, sở hữu siêu năng lực, thông minh và trung thành tuyệt đối. Nhưng anh không muốn làm chỉ huy. Không hề muốn. Anh cảm thấy hạnh phúc khi ở vị trí của mình, phục vụ phi thuyền, phi hành đoàn, cùng người bạn thân thiết nhất và cũng là thuyền trưởng của anh.
Đó là một điều hiếm có, phải không? Văn hóa của chúng ta luôn thúc giục chúng ta phải luôn cố gắng để trở thành Người đứng đầu – nỗ lực hết sức có thể để leo lên đỉnh cao của thành công – chúng ta sẽ thất bại nếu như không phải là người đứng ở vị trí cao nhất, ngay cả khi khả năng của chúng ta phù hợp hơn với vai trò thấp hơn. “Làm kẻ cai trị ở địa ngục còn hơn là làm người phục vụ trên thiên đàng”, giống như lời kêu gọi của nhân vật quỷ Sa-tan trong tác phẩm Thiên đường đã mất (Paradise Lost). Và những kẻ hầu cận hắn nghe theo tư tưởng đó – ghen ghét, nói xấu, chà đạp nhau trong cuộc truy tìm không có hồi kết để trở thành kẻ đứng đầu.
Nhưng Chúa Thánh Linh đã xoay chuyển mọi điều, khiến tất cả con cái yêu dấu của Đức Chúa Trời đều nhận biết rằng cần trở nên một người phục vụ – hầu việc một Đấng Chủ Tể, Đấng Cứu Thế là Cứu Chúa Giê-xu yêu kính của chúng ta – hơn là cai trị ở một nơi nào khác. Rốt cuộc, Ngài là Đấng trước tiên đã chịu hạ mình vì cớ chúng ta – là Đấng đã bằng lòng đến thế giới tội lỗi, và giải cứu chúng ta ra khỏi những quyền lực kinh khiếp đang cai trị chúng ta – tội lỗi, sự chết và quyền lực của ma quỷ. Chúa Giê-xu đã bằng lòng hy sinh mạng sống của chính Ngài trên thập tự giá để cứu chuộc chúng ta ra khỏi cảnh nô lệ. Và Ngài đã sống lại từ cõi chết để ban cho chúng ta sự tự do làm con cái Đức Chúa Trời.
Vậy, bây giờ thì sao? Chúa Thánh Linh phán rằng chúng ta sẽ nhận lấy một đời sống mới, vui thoả khi hầu việc một Đấng Chủ Tể hoàn toàn khác so với khi hầu việc ma quỷ. Ngài phán, “Chớ nộp chi thể mình cho tội lỗi, như là đồ dùng gian ác, nhưng hãy phó chính mình anh em cho Đức Chúa Trời, dường như đã chết mà nay trở nên sống, và dâng chi thể mình cho Đức Chúa Trời như là đồ dùng về sự công bình.” Chúng ta phụng sự Đức Chúa Trời như là những con cái yêu dấu, thoả vui của Ngài – như là những hoàng tử và công chúa trong đại gia đình của Ngài – như là những con dân đáng chuộng luôn muốn bên cạnh Chúa Giê-xu, làm mọi điều khiến Ngài đẹp lòng.
Làm sao có thể khác được?
* LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, con biết Ngài yêu con vô cùng. Xin cho con mãi thuộc riêng về Ngài. A-men!
* Câu hỏi suy ngẫm:
1. Bạn đã bao giờ làm một công việc hay gánh vác một trách nhiệm nào để phục vụ người mà mình yêu thương chưa?
2. Phục vụ Đấng Christ khác với việc làm nô lệ cho ma quỷ như thế nào?
3. Một số cách cụ thể mà bạn có thể phục vụ Chúa ngay trong hiện tại là gì?
* Tác giả: TS. Kari Vo
* Người dịch: Globalinks Team
—