NGÀI NGỰ XUỐNG
Thi Thiên 18:6-7, 9 “Trong cơn gian truân tôi cầu khẩn Đức Giê-hô-va, Tôi kêu cầu Đức Chúa Trời tôi: Tại đền Ngài, Ngài nghe tiếng tôi, Và tiếng kêu cầu của tôi thấu đến tai Ngài. Bấy giờ đất động và rung, Nền các núi cũng lay chuyển Và rúng động, vì Ngài nổi giận… Ngài làm nghiêng lệch các từng trời, và ngự xuống; Dưới chân Ngài có vùng đen kịt.”
Kinh Thánh đề cập rất nhiều lần về việc Đức Chúa Trời “ngự xuống”. Ngài đã ngự xuống đặng xem tháp Ba-bên và hình phạt lòng kiêu căng của con cái loài người, làm lộn xộn tiếng nói và làm cho loài người tản ra khắp trên mặt đất. Ngài cũng ngự xuống giữa mây và lửa trên núi Si-nai để ban hành Luật pháp cho dân Y-sơ-ra-ên. Trong Sách Thi Thiên đã ký thuật lại Đức Chúa Trời “là Đấng ở nơi sự sáng không thể đến gần được” (I Ti-mô-thê 6:16b), là Đấng đã giáng cơn thạnh nộ và có thể làm nghiêng lệch các từng trời, dưới chân Ngài có vùng đen kịt, đã ngự xuống để giải cứu tôi tớ Ngài là Đa-vít.
Hàng thế kỷ sau, Đức Chúa Trời lại một lần nữa “làm nghiêng lệch các từng trời và ngự xuống” để giải cứu chúng ta khỏi một “kẻ thù nghịch có sức lực”, là kẻ “mạnh hơn” so với chúng ta (Thi thiên 18:17). Đức Chúa Con đã lìa bỏ thiên đàng vinh hiển, tự hạ mình xuống và được hoài thai qua một nữ đồng trinh ở thế gian tối tăm này. Khi Đấng Cứu Thế được hạ sinh đặt nằm trong máng cỏ tại Bết-lê-hem, sự tối tăm trở nên sáng láng như ban ngày, một thiên sứ hiện ra báo tin về sự ra đời của chính Ngài cho những kẻ chăn chiên ngoài đồng. Thiên sứ bèn phán rằng: “Ấy là hôm nay tại thành Đa-vít đã sanh cho các ngươi một Đấng Cứu Thế” (Lu-ca 2:11a). Đó cũng chính là Tin Mừng dành cho mỗi người chúng ta. Con một Đức Chúa Trời đã lìa bỏ thiên đàng vinh hiển và tự hạ mình xuống nơi thế gian tối tăm tội lỗi này. Ngài ngự xuống vì cớ chúng ta!
Và để giải cứu chúng ta, Đức Chúa Giê-xu, chính là Sự sáng của thế gian phải bị đóng đinh trên thập tự giá. Ngài gánh lấy tội lỗi của chúng ta trên thân Ngài như sự tối tăm mịt mù bao phủ quanh Ngài. Chẳng có tiếng phán vang dội từ trời nào đáp lại tiếng kêu cầu thống khổ của Ngài, “Đức Chúa Trời tôi ơi! Đức Chúa Trời tôi ơi! Sao Ngài lìa bỏ tôi?” (Ma-thi-ơ 27:46b) Chịu chết trong sự tối tăm tĩnh mịch, Chúa Giê-xu đã làm tản lạc các kẻ thù và giải cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi, sự chết và ma quỷ. Nhưng ba ngày sau, trong buổi sáng Phục sinh đầu tiên, đất “lay chuyển và rúng động” một thiên sứ giáng xuống lăn hòn đá chặn cửa mộ Chúa Giê-xu đi. Con Đức Chúa Trời đã sống lại từ cõi chết, bỏ lại đằng sau bóng tối của sự chết và mộ phần.
Chúng ta không hề cầu khẩn danh Ngài trong cơn gian truân như trước giả Thi Thiên. Thậm chí, khi đang bị mắc kẹt trong tội lỗi, chúng ta cũng không nhận thức được nhu cầu của chính mình. Tuy nhiên, Con Đức Chúa Trời đã ngự xuống để cứu chúng ta, vì “khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết” (Rô-ma 5:8b). Bây giờ, Ngài đang trị vì trong sự vinh hiển, sẵn sàng lắng nghe tiếng kêu cầu trong cơn gian truân và những lời ca khen của chúng ta. Vào một ngày sắp đến, Chúa Cứu Thế sẽ lại làm nghiêng lệch các từng trời và ngự xuống, không phải trong sự tối tăm tĩnh mịch như khi Ngài hạ sinh nơi Bết-lê-hem, nhưng trong uy quyền và vinh hiển. Ngài sẽ đến như là Vua của muôn vua và là Chúa của các chúa để giải cứu chúng ta, để vực chúng ta khỏi sự chết vì Ngài đã sống lại và đem chúng ta vào trong sự hiện diện của Ngài đời đời.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giê-xu, chúng con trông đợi đến ngày Chúa trở lại. Chúng con cầu nguyện trong Danh Chúa Giê-xu. A-men!
* Câu hỏi suy ngẫm:
1. Bạn có nhận biết Chúa luôn hiện diện và hành động qua chính đời sống bạn không?
2. Bạn có nhớ những lần khi Đức Chúa Trời nổi cơn thạnh nộ được ký thuật lại trong Kinh Thánh không? Đó là khi nào và qua câu chuyện nào?
3. Bạn có mong đợi về thời điểm mà Chúa sẽ trở lại vào Ngày sau cuối không?
* Tác giả: TS. Carol Geisler
* Người dịch: Globalinks Team
—