NHỮNG LỜI BÁO TRƯỚC…
Ma-thi-ơ 10:5-6, 21-26a, 28-33: “Ấy đó là mười hai sứ đồ Đức Chúa Jêsus sai đi, và có truyền rằng: Đừng đi đến dân ngoại, cũng đừng vào một thành nào của dân Sa-ma-ri cả; song thà đi đến cùng những con chiên lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên… Anh sẽ nộp em cho bị giết, cha sẽ nộp con cho bị giết, con cái sẽ dấy lên nghịch cùng cha mẹ mà làm cho người phải chết đi. Các ngươi lại sẽ bị thiên hạ ghen ghét vì danh ta; song ai bền lòng cho đến cuối cùng, thì sẽ được rỗi. Khi nào người ta bắt bớ các ngươi trong thành nầy, thì hãy trốn qua thành kia; vì ta nói thật, các ngươi đi chưa khắp các thành dân Y-sơ-ra-ên thì Con người đã đến rồi. Vậy, các ngươi đừng sợ; … Đừng sợ kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn; nhưng thà sợ Đấng làm cho mất được linh hồn và thân thể trong địa ngục. Hai con chim sẻ há chẳng từng bị bán một đồng tiền sao? Và ví không theo ý muốn Cha các ngươi, thì chẳng hề một con nào rơi xuống đất. Tóc trên đầu các ngươi cũng đã đếm hết rồi. Vậy, đừng sợ chi hết, vì các ngươi quí trọng hơn nhiều con chim sẻ. Vậy, đừng sợ chi hết, vì các ngươi quí trọng hơn nhiều con chim sẻ. Bởi đó, ai xưng ta ra trước mặt thiên hạ, thì ta cũng sẽ xưng họ trước mặt Cha ta ở trên trời; còn ai chối ta trước mặt thiên hạ, thì ta cũng sẽ chối họ trước mặt Cha ta ở trên trời.”
Trong bối cảnh này, Chúa Giê-xu đang sai phái các môn đồ của Ngài trong một hành trình truyền giáo mà Ngài không đi cùng. Điểm đến là “những con chiên lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên”. Nhiệm vụ của họ là làm mọi việc Chúa Giê-xu đã làm như “chữa lành cho kẻ đau, khiến kẻ chết sống lại, làm sạch kẻ phung, và trừ các quỉ” (Ma-thi-ơ 10:8a). Nói cách khác, họ sẽ thực hành lại tất cả những điều mình đã được Chúa Giê-xu dạy dỗ trong vài tháng đã qua.
Có lẽ không cần phải thắc mắc, hành trình của các môn đồ đã gặp khá nhiều ý kiến trái chiều. Mặt khác, tất cả những phép lạ như chữa lành, làm sạch phung và đuổi quỷ có thể đều được dân chúng đón nhận nồng nhiệt. Nhưng về phần sự chết và sự sống lại – thì hiện tại có lẽ hơi quá sức so với họ. Tuy nhiên, ngay cả khi như vậy, thì chắc hẳn những người Do Thái này cũng cảm thấy lo sợ, có lẽ không phải vì chuyến viếng thăm của các môn đồ khiến họ lo lắng mà đó chính là thông điệp đầy thách thức khi họ rao giảng về Vương quốc của Đức Chúa Trời đang đến gần. “Vậy, các sứ đồ đi ra, giảng cho người ta phải ăn ăn” (Mác 6:12). Bây giờ, chúng ta gặp phải một nan đề. Khi các môn đồ đi khắp các làng, họ đều thực hiện rất nhiều phép lạ để chữa lành cho những người mà mình đã gặp, thậm chí có những trường hợp rất nghiêm trọng liên quan đến bệnh tật hay sự chết. Nhưng còn Sự ăn năn – “Kìa! Cần gì phải vội vàng. Chúng ta cứ từ từ, thong thả, như hiện tại cũng đã tốt rồi”.
Tại đây, Đức Chúa Trời đã bày tỏ cách Ngài hành động. Trên thế giới này, có vô số nan đề bủa vây chúng ta, và Đức Chúa Trời có thể chữa lành cho tất cả. Nhưng một tấm lòng không biết ăn năn – một tấm lòng quay lưng lại với Ngài và khước từ lời mời gọi về ân điển và ơn tha thứ của Ngài – là lý do tại sao Chúa Giê-xu phải đến thế gian, chịu chết, và sống lại. Cũng giống như những người mà các môn đồ đã gặp gỡ, chúng ta cũng phải chú ý đến lời kêu gọi ăn năn của Đức Chúa Trời.
Một trong số những sứ đồ truyền giáo đầu tiên đó là Phi-e-rơ, chính là người mà sau đó đã rao giảng một sứ điệp tương tự đến cho một đối tượng khác lớn hơn nhiều ở Giê-ru-sa-lem (bao gồm cả dân ngoại – những người không phải là người Do Thái): “Hãy hối cải, ai nấy phải nhân danh Đức Chúa Giê-xu chịu phép báp-têm, để được tha tội mình, rồi sẽ được lãnh sự ban cho Đức Thánh Linh.” (Công vụ 2:38)
* LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Cha Thiên Thượng, lời kêu gọi đặt niềm tin nơi Cha dành cho mỗi một người chúng con. Xin ban cho chúng con tấm lòng biết ăn năn mỗi ngày và đời sống mới để chiếu sáng danh Ngài. Chúng con cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu, A-men!
* Câu hỏi suy ngẫm:
1. Bạn đã bao giờ đi truyền giáo ở một đất nước khác chưa? Nếu có, trải nghiệm đó như thế nào?
2. Chúa Giê-xu báo trước cho các môn đồ về những khó khăn họ có thể gặp phải. Bạn có thái độ như thế nào với lời báo trước như vậy trước khi bước vào cánh đồng truyền giáo?
3. Bạn có dành nhiều thời gian để ăn năn tội lỗi của mình không? Bạn cảm thấy mình cần phải làm như vậy không?
* Tác giả: Paul Schreiber
* Người dịch: Globalinks Team