TRÁCH NHIỆM THUỘC VỀ AI?
Gióp 38:4-11, 16-18 “Khi ta đặt nền trái đất, thì ngươi ở đâu? Nếu ngươi thông sáng, hãy tỏ bày đi. Ai đã định độ lượng nó, Và giăng dây mực trên nó, ngươi có biết chăng? Nền nó đặt trên chi?Ai có trồng hòn đá góc của nó? Trong khi ấy các sao mai đồng hát hòa nhau, Và các con trai Đức Chúa Trời cất tiếng reo mừng. Vả lại, khi biển bể bờ và cất ra khỏi lòng đất, Ai đã lấy các cửa mà ngăn đóng nó lại. Khi ấy ta ban cho nó mây làm áo xống, Lấy tăm tối làm khăn vấn của nó; Ta định giới hạn cho nó, Đặt then chốt và cửa của nó, Mà rằng: Mầy đến đây, chớ không đi xa nữa, Các lượn sóng kiêu ngạo mầy phải dừng lại tại đây! … Chớ thì ngươi có thấu đến nguồn của biển sao? Há có bước dưới đáy vực sâu chăng? Cửa âm phủ há có bày ra trước mặt ngươi chớ? Có thấy các cửa của bóng sự chết chăng? Lằn mắt ngươi có thấu đến nơi khoan khoát minh mông của đất chăng? Nếu ngươi biết các điều đó, hãy nói đi”.
Lần đầu tiên nghe câu chuyện này, nó khiến tôi bật cười. Người thì đang than vãn về hoàn cảnh, còn người kia thì nhún vai rồi nói, “Đó không phải vấn đề của tôi.” Tất nhiên, họ muốn nói rằng đó không phải là việc của họ. Lĩnh vực đó thuộc thẩm quyền của một người khác, và vì thế họ cảm thấy không cần thiết phải điều chỉnh gì cả. Họ sẽ giao lại cho người phụ trách.
Đức Chúa Trời đang đề cập đến điều tương tự qua sách Gióp trong bài tĩnh nguyện của chúng ta hôm nay. Ngài dẫn dắt ông vào một chuyến du lịch tuyệt vời về sự sáng tạo – trái đất, biển, mây, những nơi vực sâu thẳm trong thế gian và thử thách ông: “Khi ta làm tất cả việc này, thì ngươi ở đâu? Liệu ngươi có thể làm tất cả những việc này không? Nếu ngươi biết các điều đó, hãy nói đi”.
Tất nhiên, Gióp không thể đưa ra câu trả lời. Đó không phải là vấn đề của ông. Ông chỉ có thể im lặng. Và khi Chúa thúc giục thì ông đáp, “Tôi đã nói những điều tôi không hiểu đến. Tức các sự lạ lùng quá cho tôi mà tôi chẳng thông biết.” (Gióp 42:3b)
Có lẽ Đức Chúa Trời đã đặt để Gióp ở vào tình huống thật đáng hổ thẹn. Tuy nhiên, đây lại là tin tốt lành và không đáng hổ thẹn chút nào. Bởi vì những điều này – tất cả những sự sáng tạo, tất cả những thứ hiện hữu – đó là công việc của Đức Chúa Trời, là vấn đề của Ngài. Chúng thuộc thẩm quyền của Ngài, và nơi nào có vấn đề thì Ngài chính là Đấng sẽ chịu trách nhiệm điều chỉnh.
Điều đó có ý nghĩa gì đối với chúng ta? Điều đó có nghĩa là chúng ta có sự bình an, vì biết rằng mọi thứ đều nằm trong bàn tay tể trị của Đức Chúa Trời. Không phải Ngài không ngủ hay không nhận biết gì về những vấn đề sâu xa trong thế giới của chúng ta. Nhưng Ngài luôn quan tâm đến. Ngài đang dõi theo và vẫn đang hành động. Chúng ta không thuộc về riêng mình.
Có thể bạn sẽ tự hỏi làm sao chúng ta có thể biết được? Chúng ta tin chắc điều đó qua những lời hứa của Ngài, nhưng trên hết là qua chính Con một Ngài, là Chúa Giê-xu Christ. Đức Chúa Trời của chúng ta là một Đức Chúa Trời luôn can thiệp. Ngài luôn rất quan tâm đến những vấn đề của chúng ta. Thậm chí Ngài đã đến thế gian trong thân phận con người giống chúng ta, để chịu đau đớn, chịu chết, và sống lại vì cớ chúng ta. Ngài đã đến như một người để phá bỏ quyền lực của ma vương trên thập giá. Ngài đã đắc thắng sự chết vì tất cả chúng ta qua sự sống lại của Ngài từ nơi mộ phần. Đây không phải là một Đức Chúa Trời sẽ nói, “Con hãy tự giải quyết vấn đề của chính mình”. Không phải, nhưng chính là một Đức Chúa Trời đã phán rằng, “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng Ta, Ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ.” (Ma-thi-ơ 11:28)
Đây là công việc của Đức Chúa Trời, là vấn đề của chính Ngài. Ngài đang tể trị, và Ngài sẽ giải cứu chúng ta.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Cha, xin giúp con tin cậy nơi Ngài mỗi khi con sợ hãi. A-men!
* Câu hỏi suy ngẫm:
1. Bạn đã bao giờ phải chịu thử thách với những việc dường như vượt quá khả năng của mình chưa?
2. Những vấn đề nào trên thế giới khiến bạn cảm thấy lo sợ? Hãy kể tên một hoặc hai vấn đề.
3. Khi bạn sợ hãi, làm thế nào để bạn nhận được sự yên ủi và có niềm hy vọng?
* Tác giả: TS. Kari Vo
* Người dịch: Globalinks Team
—